Tác giả Rosie Nguyễn được đông đảo bạn đọc biết đến kể từ thành công của tựa sách Tuổi trẻ đáng giá bao nhiêu, ngoài công việc viết lách ra, cô cũng là giảng viên các lớp học kỹ năng và blogger về chủ đề văn hoá – du lịch. Rosie Nguyễn thừa nhận bản thân giống một kẻ mộng mơ, tình yêu của cô đối với cuộc sống này luôn tràn đầy.
Ta ba lô trên đất Á là tác phẩm đầu tay của Rosie Nguyễn được xuất bản, nội dung vừa chia sẻ kinh nghiệm vừa hướng dẫn về du lịch bụi ở các nước cô đã từng đi qua, phần lớn thuộc lãnh thổ châu Á. Cuốn sách ra đời dựa vào kết quả của các quan sát về tình hình thực tế của tác giả, giúp nhiều bạn trẻ khao khát đi đây đi đó nhưng chưa biết bắt đầu từ đâu.
“Tôi muốn lấp đầy đời mình với những kỷ niệm lấp lánh, những trải nghiệm phong phú. Tôi muốn khám phá thế giới, muốn tìm hiểu những nền văn hoá xa lạ, muốn gặp nhiều người khác nhau, thay vì chỉ dành cả đời trong bốn bức tường quen thuộc. Thế là tôi đi.”
Không hoàn toàn giống sách du ký, cách trình bày của tác giả cũng không theo dạng nhật ký hành trình, Ta ba lô trên đất Á đề cập một cách tỉ mỉ và chi tiết hơn về các thông tin du lịch, kết hợp cùng câu chuyện của Rosie Nguyễn. Tất cả đều sống động và trực quan, giúp độc giả giảm thiểu rủi ro, chi phí, cũng như tăng niềm vui và trải nghiệm cho chuyến du lịch bụi sắp tới của mình.
Phần I: Hướng dẫn chung về du lịch bụi
Trên thế giới, từ hai cực giá lạnh cho đến vùng nhiệt đới cháy nắng, từ phương Tây phóng khoáng sáng phương Đông huyền bí, có vô số thân phận quyết định sống đời lang bạt, ngao du khắp nơi. Đương thời, đam mê xê dịch dù không nhộn nhịp bằng lối sống của bộ tộc du mục nguyên thuỷ, nhưng bù lại được trang bị thuận tiện hơn bởi mạng internet.
“Họ vốn là người muốn thoát ra khỏi cái vòng luẩn quẩn của công việc thường nhật và môi trường chật hẹp. Họ yêu thích khám phá những vùng đất xa lạ và tìm hiểu những nền văn hoá khác nhau. Họ đánh giá cao những trải nghiệm trong đời hơn là sở hữu vật chất.”
Rosie Nguyễn cho rằng, với các diễn đàn chuyên chia sẻ của dân lữ hành, số lượng người chọn từ bỏ chuỗi ngày lặp đi lặp lại chán chường và lựa chọn trở thành phượt thủ chuyên nghiệp ngày càng tăng lên. Chưa bàn đến con đường vô định phía trước, họ phải đối mặt trước nhất với gia đình, với sự phản đối và thất vọng từ người thân hay thậm chí từ cộng đồng. Không ít phụ huynh thẳng thắn bày tỏ đánh giá không hài lòng của mình về các phượt thủ, họ cho đó là cuộc sống của những kẻ hèn nhát, thay vì dũng cảm vật lộn với xã hội thì chọn cách bỏ trốn, rày đây mai đó. Một số còn lên án rằng người suốt ngày đi du lịch bụi chỉ biết lãng phí mà không tích lũy cho tương lai, càng không có trách nhiệm với xã hội, ích kỷ chạy theo giấc mơ hão huyền.
Dù vậy, tác giả khẳng định không ai có thể tránh khỏi ý kiến trái chiều được cả đời, nhất là những mâu thuẫn do bất đồng quan điểm. Song, sự phong phú đa dạng mới chính là cuộc đời, không ai có quyền buộc người khác mang màu sắc và dáng vẻ mình mong muốn, dù là quan hệ gì đi nữa.
“Có người tìm thấy chính mình trên hành trình vạn dặm, cũng có người ngộ ra đạo lý khi ngồi dưới mái nhà của mình, trên chiếc giường quen thuộc của mình. Ai cũng có quyền lựa chọn cách sống riêng, miễn là không hại đến người khác.”
Theo quan điểm cá nhân, Rosie Nguyễn cảm thấy cách sống phù hợp nhất là chỉ nên làm tốt việc của mình, đừng vì người khác không giống mình mà dè bỉu gièm pha. Suy cho cùng, tất thảy con người trên trái đất đều chẳng phải chịu trách nhiệm cuộc đời của ai ngoài chính mình. Chiều sâu của một người được đánh giá qua kinh nghiệm, hiểu biết và tính cách, thế chẳng phải toàn bộ đều đang truy cầu một mục tiêu chung, có điều lý tưởng và cách thức không giống nhau.
Trong phần này, Rosie Nguyễn đã chỉ ra từng bước chuẩn bị cho chuyến đi sắp tới của mỗi người. Cơ bản là đầu tiên phải tìm hiểu và ghi nhớ thông tin của địa điểm mình chọn du lịch, sau đó lên kế hoạch chọn cách di chuyển và nơi lưu trú. Tác giả chu đáo đến mức liệt kê hẳn danh sách các thứ cần mang và giới thiệu về các cộng đồng hỗ trợ du lịch bụi trên nền tảng số hoá.
Phần II: Các nước Đông Nam Á
Campuchia – Chân chất
Người Khmer thuở ban đầu tập trung sinh sống quanh khu lưu vực sông Mekong và hồ Tonle Sap, hai nguồn nước này chính là nguồn nuôi dưỡng nền văn minh Khmer cổ. Kiến trúc của Campuchia ngày nay còn mang nhiều nét ảnh hưởng từ lịch sử và văn hoá Ấn Độ.
“Tôi như thấy hiển thị trước mặt mình gánh nặng nghìn năm đè trên những ngôi đền đá, lịch sử của bao nhiêu triều đại thăng trầm, của những đổi thay về tôn giáo, của tấn công, chinh phạt, của lửa đạn và tang thương.”
Nhưng cũng ở nơi đó, Rosie Nguyễn cũng chứng kiến niềm vui, sự an nhiên, rừng rậm có không khí trong lành và những nụ cười hiền lành, chân chất. Tác giả đến Campuchia cùng bạn đồng hành là em trai mình, kết quả nếu cậu em phấn khích vì các món côn trùng chiên đặc trưng thì Rosie hạnh phúc với mớ cảm xúc thu nhặt suốt dọc đường.
Thái Lan – Thân thiện
Khỏi phải nói, Thái Lan là cái tên quen thuộc với những ai đã và dự định du lịch ở châu Á. Rosie Nguyễn cho rằng văn hoá quốc gia này cởi mở, chất lượng du lịch phát triển, gần như hội tụ đủ mọi yếu tố cho một chuyến đi tuyệt vời. Những bãi biển cát trắng, rừng nguyên sinh có các bộ tộc thiểu số mặc trang phục truyền thống, chùa chiền, đền đài cổ, chợ nổi và các trung tâm thương mại hoành tráng, Thái Lan không ngoa khi được đánh giá là thiên đường du lịch.
“Xét về toàn diện, người Thái làm du lịch cực kỳ bài bản. Bờ biển được kè cẩn thận để tránh xói mòn. Ở bãi tắm, người ta giăng những vòng phao rộng lớn để bảo vệ du khách khi tắm biển.”
Tác giả kể lại việc đi dạo ven biển vào lúc hai giờ sáng, nhưng lại cảm thấy tuyệt đối an toàn. Ở Thái Lan, những điều yên lành trong trẻo luôn hiện diện bên cạnh cái xô bồ ồn ã.
Với Thái Lan, Rosie Nguyễn cho biết mình đã yêu mến vùng đất này, bởi vì tính đa diện mà nó mang lại. Một quốc gia không thiếu thốn về hiện đại, cũng đồng thời bảo tồn văn hoá và gìn giữ truyền thống riêng của dân tộc mình.
Mức sống ở Thái Lan khá cao, một gia đình sở hữu hai, ba chiếc ô tô là chuyện rất đỗi bình thường. Tỷ lệ người dân biết tiếng Anh cũng thuận với số lượng người giàu đang tăng hàng năm.
Myanmar – Hoang sơ
Myanmar đang đón lượng khách du lịch tìm đến ồ ạt, nơi này từng được mệnh danh là “một thế giới khác” với hơn ba thập kỷ biệt lập hoàn toàn với bên ngoài do bị các nước phương Tây cấm vận. Đó cũng là nguồn cội cho những biến động chính trị và nhân chủng học của quốc gia này.
Tuy nhiên, bởi lẽ đó mà Myanmar còn giữ được nhiều bản sắc dân tộc độc đạo, dẫu du lịch có chút hoang sơ nhưng đầy chất thơ mộng. Dù có phần lớn biên giới giáp với tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, nhưng quốc giáo của Myanmar lại là Phật giáo Nguyên thuỷ. Lãnh thổ nước này trải dài qua gần bảy vĩ độ, nhờ đó mà tạo nên sự đa dạng trong thảm thực vật thiên nhiên. Nghệ thuật nổi tiếng của Myanmar là múa rối, nhất là các trích đoạn kể về tiền thân của Đức Phật.
“Điều ngạc nhiên mà cuối cuộc hành trình tôi mới nhận ra là dù Myanmar là một trong những quốc gia nghèo nhất Đông Nam Á, nhưng nơi đây lại là một trong những nơi an toàn nhất mà tôi từng đến, không lừa đảo, không trộm cắp hay tệ nạn,…”
Malaysia – Đặc sắc
Thành thật mà nói, Malaysia đối với tác giả không có ấn tượng gì đặc biệt, thời khắc duy nhất ấn tượng với tác giả là cơn mưa lất phất và cầu vồng khi ngồi trên xe buýt sân bay để quá cảnh. Điểm đặc biệt của nơi này theo lời kể của tác giả chính là sự giao thoa giữa nhiều dân tộc.
“Sự bận rộn của bến cảng hoàng kim năm nào vẫn còn in dấu nơi đây. Đi dạo trên con đường chạy dọc bờ biển được quy hoạch khá đẹp, tôi thấy xe cộ lưu thông nườm nượp với tốc độ chóng mặt. Người đi trên phố như chạy, thể hiện tác phong nhanh nhẹn của một thành phố công nghiệp phát triển.”
Khác hẳn những chuyến xê dịch trước đây, những ngày dài ở Malaysia của Rosie lần lượt trôi qua trong bình dị. Người viết đã ví mình trong khoảng thời gian đó như kẻ rảnh rỗi nhất thế gian.
Singapore – Hiện đại
Với nhiều du khách, Singapore là điểm đến mơ ước, sứ hút này không có gì khó hiểu vì đất nước này được mệnh danh là một trong bốn con rồng châu Á (cùng với Hàn Quốc, Đài Loan, Hồng Kông) và thuộc nhóm các trung tâm tài chính lớn nhất thế giới.
“Singapore trong trí tưởng tượng của tôi là những tòa nhà chọc trời, những trung tâm thương mại nối tiếp nhau, và những tín đồ mua sắm giành giật từng món đồ giảm giá.”
Tác giả không thích lắm môi trường hào nhoáng của Singapore, và dường như đa số các phượt thủ chỉ hướng đến nơi có cảnh quan tự nhiên như núi đồi hùng vĩ hay biển và san hô. Dù vậy, Rosie Nguyễn không hề phủ nhận dáng vẻ văn minh và khâm phục tài năng quy hoạch đô thị của Singapore.
Indonesia – Hiền hoà
Theo các thông tin Rosie Nguyễn tự cập nhật trước khi khởi hành đến Indonesia, cho thấy nơi này hội tụ sự đa dạng và phong phú. Ngoài những bãi biển đẹp mê hồn, quốc gia này còn sở hữu những ngọn núi lửa hùng vĩ, một số trong đó đương thời vẫn còn đang hoạt động.
“Tôi im lặng lắng nghe những thanh âm của sự sống, ngỡ như đã ở đây từ hàng trăm năm rồi. Thân thuộc và bình an đến kỳ lạ.”
Tác giả không có chút cảm giác lạ lẫm nào dành cho Indonesia, thậm chí còn dành thời gian thiền định trong những ngày lưu trú tại đây. Không chỉ dừng chân tại Bali nổi tiếng trong cộng đồng ưa thích dịch chuyển, Rosie Nguyễn còn nhận xét Indonesia lãng mạn qua hình ảnh các đền đài, thành quách và dân cư bản địa chan hoà.
Philippines – Nhiệt thành
Mỗi dân tộc đều có những truyền thuyết đáng tự hào khi được hỏi về sự ra đời của mình, Philippines dĩ nhiên không thiếu các câu chuyện huyền thoại như vậy. Nhưng xét về phương diện khoa học, nơi này được các nhà nghiên cứu cho rằng đã hình thành sau đợt phun trào dữ dội của núi lửa.
Người dân Philippines được cho là tản ra đi làm thuê khắp nơi trên thế giới, từ Mỹ, Trung Đông cho đến châu Âu, với đủ mọi lĩnh vực ngành nghề từ IT, ý tá, công nhân,…
“Họ không hoa mỹ, không phô trương nhiều lời, mà đa phần là những con người trầm tính, chân thật, giản dị và ngay thẳng.”
Đó là những nhận xét có cảnh của tác giả dành cho dân tộc luôn phải oằn mình chịu đựng thiên tai như động đất, núi lửa phun trào và các cơn bão lịch sử.
Lào – Bình yên
Chuyến đi cuối cùng trong cuốn sách này lại là chuyến đi ý nghĩa nhất với tác giả Rosie Nguyễn, bởi người đồng hành cũng cô không ai khác mà là người đã sinh ra cô.
“Một chuyến đi với thật nhiều kỷ niệm, lên thác xuống ghềnh, buồn vui lẫn lộn.”
Những tình huống hy hữu mà bất kỳ du khách nào dù đi theo đoàn hay phượt một mình đều sẽ mắc phải như lừa đảo, cướp bóc, tác giả và mẹ ở Lào đã không may rơi vào trạng thái không mấy may mắn này.
Dù vậy, con người nơi này vẫn toát lên vẻ từ tốn và đôn hậu và sẵn sàng giúp đỡ người gặp nạn. Các vị sư khoác áo choàng màu nghệ lặng lẽ khất thực trên đường là hình ảnh thường nhật ở Lào vào buổi sáng.
Rong ruổi khắp châu lục đa sắc màu (cảm nhận sau khi đọc)
Hàng nghìn năm về trước, nhân loại bắt đầu hình thành với sự khác biệt giữa bộ lạc du mục và bộ lạc định cư. Những nền văn minh hình thành theo thời gian, con người bắt đầu sống thành cộng đồng do bộ máy nhà nước tổ chức trên các vùng lãnh thổ. Tuy nhiên, một số người vẫn còn vương vấn dòng máu lãng du của tổ tiên mình, cuộc sống của họ không thể thiếu việc di chuyển, lang thang từ chân trời này đến chân trời khác. Người lữ hành đích thực là ra đi vì tiếng gọi của những con đường, vì sức hấp dẫn khó cưỡng của những miền đất mới, cũng chính là nhóm người mà chúng ta ngày nay gọi bằng cụm từ “phượt thủ”.
Động lực muốn chu du khắp nơi của Rosie Nguyễn một phần được truyền đến từ người mẹ thân yêu của cô. Dù là một giáo viên đã hơn năm mươi tuổi, mẹ của tác giả vẫn ao ước khi nghỉ hưu muốn đặt chân đến nhiều nơi thay vì cả đời chỉ quanh quẩn ở quê nhà. Cũng như mẹ mình, Rosie Nguyễn cố gắng để theo đuổi ước mơ lang thang trên hành trình dài không biết điểm dừng, khám phá và hăng say viết lại hành trình của riêng mình.
Tác giả nhận thấy du lịch cũng có nhiều kiểu, không phải cứ du lịch và phải xa hoa, hưởng thụ hay chơi bời. Đi du học cũng có thể kết hợp thăm thú nơi này nơi kia trong quá trình bồi dưỡng kiến thức. Không phải du học sinh nào cũng chăm chăm vào học tập, cả du lịch và du học, theo ý kiến của Rosie Nguyễn, không nên đói chọi mà phải bổ sung cho nhau. Như vậy không phải rất tuyệt sao?
Nhiều người nhìn vào lịch trình dày đặc và những hình ảnh đẹp đẽ của Rosie Nguyễn qua các chuyến đi để rồi trầm trồ thán phục rằng làm sao để được như thế. Câu trả lời trong Ta ba lô trên đất Á hết sức đơn giản: đừng chần chừ hay đợi đến khi mọi thứ vào quỹ đạo ổn định, cứ bắt tay vào thực hiện. Mọi thứ trên thế giới đều không hoàn hảo, đồng nghĩa với việc dù có đợi đến bao lâu cũng không đợi được khoảnh khắc mà chúng ta cho là phù hợp. Sẽ luôn có lý do gì đó chống lại mong muốn của chúng ta, càng thoả hiệp với thời gian chỉ càng bị vướng bận.
Các nền văn minh lâu đời nhất địa cầu đều hội tụ quanh những dòng sông, vì ở đâu có nước, ở đó có sự sống. Ta ba lô trên đất Á khẳng định, Campuchia là điểm đến tuyệt vời dành cho những người yêu thích tìm hiểu về tôn giáo, lịch sử, song song với khám phá phong cảnh thiên nhiên hoang sơ, dân dã.
Cảm nhận của người viết dành cho Campuchia là mọi chên lấn đời thường đều hoá ra vô nghĩa. Sau mỗi ngày tham quan, cơ thể thì mệt rã rời, trái lại, tinh thần dồi dào và con tim đập theo giai điệu bình yên. Một mạch chạy vui vẻ tràn trề khắp trí óc.
Các nền văn minh lâu đời nhất địa cầu đều hội tụ quanh những dòng sông, vì ở đâu có nước, ở đó có sự sống. Ta ba lô trên đất Á khẳng định, Campuchia là điểm đến tuyệt vời dành cho những người yêu thích tìm hiểu về tôn giáo, lịch sử, song song với khám phá phong cảnh thiên nhiên hoang sơ, dân dã.
Cảm nhận của người viết dành cho Campuchia là mọi chên lấn đời thường đều hoá ra vô nghĩa. Sau mỗi ngày tham quan, cơ thể thì mệt rã rời, trái lại, tinh thần dồi dào và con tim đập theo giai điệu bình yên. Một mạch chạy vui vẻ tràn trề khắp trí óc.
Rosie Nguyễn gọi Myanmar là xứ sở của những chiếc quần longyi và những vòng thanaka màu trắng ngà. Ngay từ buổi đầu lịch sử, Myanmar đã là quê hương của nhiều tộc người khác nhau. Diện tích Myanmar lớn gấp đôi nước ta, trong mắt các nhà sinh vật học trên thế giới, nơi này chứa đựng hệ thống sinh thái đa dạng và cảnh quan phong phú đáng ngạc nhiên.
Malaysia thuộc nhóm các quốc gia phát triển hàng đầu Đông Nam Á, phù hợp cho những ai muốn tận hưởng những ngày du lịch thoải mái mà chi phí vừa phải. Dù lịch sử còn non trẻ vì chỉ mới thành lập năm 1963, nhưng vết tích cho thấy con người có mặt trên bán đảo Mã Lai này đã xuất hiện từ khoảng bốn vạn năm trước.
Rosie Nguyễn không thấy hợp lắm với khẩu vị của ẩm thực Malaysia, dù đó là sự pha trộn giữa món Trung với món Ấn theo cách chế biến của người Hồi.
Thời kỳ đầu của lịch sử Singapore, đây là vùng đất thiếu ánh sáng của văn minh, sự phát triển vượt bậc của đất nước này chỉ trong vòng hai thế kỷ vừa qua. Đất nước này còn nổi tiếng với các bộ luật khắt khe, nhưng nhờ vậy mà Singapore có thành phố sạch nhất thế giới.
Với môi trường cởi mở và sôi động, Ta ba lô trên đất Á giới thiệu về Singapore là vùng đất dành cho những người trẻ nhiều cơ hội giao lưu, học hỏi để phát triển tầm nhìn.
Xứ sở vạn đảo Indonesia xuất hiện dưới ngòi bút của tác giả bằng những con số cực kỳ ấn tượng: 300 dân tộc, 700 ngôn ngữ khác nhau và hơn 17 ngàn hòn đảo. Lịch sử đất nước này gắn liền với các loại gia vị, phổ biến nhất là hạt nhục đậu khấu và đinh hương. Ngày nay, Indonesia là quốc gia Hồi giáo đông dân nhất thế giới.
Ngày cuối cùng ở thị trấn Ubud, Bali, người đọc sẽ đồng cảm được tâm trạng vui vẻ như được giải phóng hoàn toàn của Rosie Nguyễn. Cô còn cho đó là ngày tuyệt nhất trong đời mình.
Rosie đã đi qua rất nhiều nơi, kết giao với rất nhiều người, nhưng nơi duy nhất cô quyết tâm chắc nịch rằng nhất định sẽ quay lại chính là Philippines.
Dù thừa nhận ẩm thực Philippines còn lâu mới bắt kjp ẩm thực nước nhà, nhưng người viết vẫn đề cử một vài món đáng thử cho dân phượt khi đến đây như thịt nướng đường phố hay món chè tên halo halo. Độc giả phải công nhận, thói quen so sánh khi đến các nước khác mỗi khi liên tưởng về quê hương minh là điều không thể tránh khỏi.
Có một thời gian, Lào trở thành vùng đất bị lãng quên, nhưng sau khi mở cửa hội nhập, nơi này nhanh chóng thu hút tiềm năng du lịch, nhất là giới du lịch bụi. Tận dụng tốt điểm thiệt thòi của mình – quốc gia Đông Nam Á duy nhất hoàn toàn không có biển, Lào mời gọi khách du lịch với vẻ đẹp nguyên sơ và văn hoá bản địa hiếm thấy.
Trong giai đoạn phong kiến, Lào từng được gọi là đất nước Vạn Tượng (ý chỉ nơi có nhiều voi), cho đến giờ, diện tích núi non rừng rậm song song với động thực vật phong phú được bảo tồn và chăm nom kỹ lưỡng. Ta ba lô trên đất Á, Lào là điểm đến ưng ý nhất của dạng du khách thích khám phá thiên nhiên và các hoạt động mạo hiểm.
Trong bản cập nhật mới nhất của Ta ba lô trên đất Á, tác giả đã cập nhật thêm một phần kể về những nơi cô đặt chân đến bên ngoài Đông Nam Á như Hồng Kông, Nhật Bản. Dù có đầy đủ các thông tin cơ bản từ lịch sử đến hiện tại, song, độc giả sẽ không tìm thấy ở quyển sách này các gợi ý về quán ăn, nhà hàng hay khách sạn, nhà nghỉ. Đơn giản vì người viết cho rằng những thông tin đó đã được nhắc đến ở rất nhiều sách cũng như các phương tiện truyền thông khác, hơn nữa đó đều là dữ kiện mang tính chủ quan cao và thường xuyên thay đổi.
Ta ba lô trên đất Á xây dựng nên một Rosie Nguyễn đầy chất liệu riêng: cô gái trẻ độc lập, một mình đeo ba lô ngao du ngược xuôi các nước láng giềng và nuôi dưỡng một ước mơ xa hơn thế nữa. Hành trình đó không đơn giản là tham quan, ngắm cảnh hay trải nghiệm ẩm thực, mà cũng là để tác giả tìm thấy chính mình và truy cầu đam mê cháy bỏng.
————————————————–
Tóm tắt bởi: Anh Thư – Bookademy
Hình ảnh: Anh Thư
Nguồn:
https://ybox.vn/
Bài viết liên quan:
Không có Bình Luận
Để Lại Bình Luận